Robertto Baggio – tuổi 50 của những mốc son bi tráng

     Tuổi 50 chứ không phải 50 tuổi, Anh đã sống, đã trải qua được nửa chặng đường của đời người, nửa chặng đường mà anh gần như dành hết cho trái bóng với một tình yêu vô tận. Người hâm mộ yêu quý đặt cho anh cái biệt danh gã: “Đuôi ngựa thần thánh” và giờ đây anh là huyền thoại sống của bóng đá thế giới. Người ta nhớ tới sự nghiệp của anh thất bại nhiều hơn là thành công và thông thường có mấy ai ghi nhớ nhiều đến tên của kẻ thất bại. Thế nhưng, với R.Baggio anh còn hơn cả một ngoại lệ.

“Thánh” Johan Cruyff từng nói rằng: “Baggio là một trong những thi sĩ cuối cùng còn lang thang trên sân cỏ. Anh đã chứng minh rằng nước Ý không chỉ biết sản sinh ra những con người chơi bóng theo bổn phận”. Sự thật thì Baggio đúng là một nghệ sĩ – một nghệ sĩ không phải ở mức bình thường mà đã đạt tới trình độ tài hoa, lãng mạn khi có bóng ở trong chân. Baggio là một số 10 theo kiểu cổ điển một cách đúng nghĩa, nhìn anh đi bóng, nhìn anh chuyền bóng, nhìn anh solo qua 4-5 hậu vệ đối phương, rồi nhìn anh ghi bàn sẽ khiến cho ai đó mang sẵn trong mình chủ nghĩa lãng mạn liên tưởng ngay tới Leonardo de vinci đang vẽ lại kiệt tác nàng mona lisa hay Lucio Paravotti đang ca giọng opera cao vút của mình vang vọng khắp các nhà hát lớn tại Roma hay Milan.

Huyền thoại Robertto Baggio trong màu áo Juventus

                             

Sự nghiệp thi đấu của Baggio luôn có cả chất “bi” lẫn “tráng”, chúng luôn song hành cùng nhau tạo nên một con đường nửa “hồng” nửa ”xám” đầy những hoa hồng và cũng đầy những trông gai mà Baggio phải bước qua. Nhưng cũng chính con đường mang hai gam màu đối lập ấy đã biến  Robertto Baggio trở thành một tượng đài của làng túc cầu và trong lòng người hâm mộ.

Cuộc đời của Baggio được nhớ tới với 7 câu lạc bộ khác nhau và những năm tháng cùng đội tuyển Ý. Anh khởi đầu với Vicenza tại serie c khi đó anh mới 20 tuổi và trở thành cầu thủ xuất sắc nhất serie c chỉ sau một mùa. Thế nhưng, chấn thương của đầu gối từng khiến anh suýt nữa phải từ bỏ sự nghiệp ”quần đùi, áo số”, trong lúc tuyệt vọng anh quyết định từ bỏ đạo thiên chúa để đi theo đạo phật như là sự cứu rỗi về tâm hồn anh chia sẻ rằng:” Phật giáo dạy tôi cái nhìn về tương lai, tôi đã gặp nhiều chấn thương, nhưng đạo phật đã dạy tôi sự dũng cảm để đương đầu với thử thách”.

Sau đó, năm 1985, Baggio chuyển sang chơi cho Florentina, mặc dù không có nổi danh hiệu nào nhưng 5 năm tại The viola là những năm tháng “tóc đuôi ngựa” cống hiến những năm tháng thanh xuân đẹp nhất của mình, khi đó anh mới 25 tuổi. Năm 1990 số phận một lần nữa trêu ngươi khi anh chuyển sang thi đấu cho juventus. Sự kiện này đã gây ra một cuộc biểu tình của người hâm mộ The viola nhằm phản đối việc anh chuyển sang chơi cho Juventus, họ cho rằng Baggio ra đi là vì tiền. Sau khi sự việc lắng xuống anh bị các Fan của Florentina chửi rủa, mạt sát, quay lưng với mình. Thế nhưng, Baggio đã chứng minh tình yêu của mình với đội bóng cũ bằng việc từ chối đá quả phạt đền trong một trận đấu giữa Juventus và Florentina ở mùa giải năm đó, trên đường hầm tiến vào phòng thay đồ anh đã nhặt một chiếc khăn có in logo biểu tượng của The viola do một cổ động viên ném xuống sân cất vào túi áo của mình và với câu nói thể hiện tính nhân văn cao cả :” Trong trái tim tôi luôn có màu tím”.

Baggio trong màu áo Florentina
Baggio đá hỏng phạt đền tại chung kết World cup 1994

                 

Trong màu áo Juventus, Baggio đã có những thành công khi anh dành được 1 danh hiệu châu lục và 2 danh hiệu cấp câu lạc bộ, đặc biệt năm 1993 anh dành giải thưởng cầu thủ xuất sắc nhất năm của FIFA và quả bóng vàng châu âu. Đây là giải thưởng đánh dấu mốc son chói lọi trong sự nghiệp của Baggio. Tuy nhiên, chỉ sau đó một năm bi kịch lại xảy đến với anh, Năm 1994 đội tuyển Ý tham dự world cup trên đất Mỹ, giải đấu mà Baggio tỏa sáng ở vòng nốc ao và đưa Italia vào tới trận chung kết. Nhưng trong trận chung kết với Brazil anh là một trong 3 người đá hỏng luân lưu khiến Italia thua tức tưởi. Anh bị coi là :”Tội đồ” của xứ mì ống mặc dù anh không phải là người duy nhất chịu trách nhiệm trước thất bại của đội tuyển.

Lương duyên của Baggio với đội tuyển Ý chấm dứt vào năm 1998, khi anh cùng đội tuyển tham dự World cup trên đất Pháp . Đội tuyển Ý bị loại bởi chủ nhà Pháp trong loạt luân lưu . Lần này, Baggio đá thành công phạt đền nhưng đồng đội của anh lại đá hỏng khiến cho Italia một lần nữa tay trắng rời giải đấu và số phận một lần nữa trêu ngươi Baggio, cái dớp năm 1994 lại ùa về bủa vây lấy anh.

Trong những năm cuối cùng thi đấu ở cấp câu lạc bộ anh gây ra mâu thuẫn lớn với Marcelo Lippi – một mâu thuẫn mà sau này người ta phải dùng đến hai từ:”Kinh điển”, một mâu thuẫn không thể điều hòa hay hàn gắn. Mâu thuẫn ấy buộc anh phải rời Juventus và lăng bạt đến hai đội bóng thành Milan, xen kẽ đó là Bologna và kết thúc nghiệp cầu thủ tại Brescia. Trong suốt những năm cuối cùng của sự nghiệp  anh dành thêm một danh hiệu nữa cùng Milan và trắng tay với Bologna và Intermilan lẫn Brescia. Mặc dù vậy, anh luôn được các cổ động viên yêu quý bởi tài năng cũng như nhân cách con người anh. Baggio khởi đầu tại một đội bóng nhỏ và  kết thúc sự nghiệp ở một đội bóng tí hon.

Cái ngày:”Tóc đuôi ngựa thần thánh” chia tay sân cỏ anh nghẹn ngào nói :”Tôi đã cống hiến cho bóng đá, bây giờ tôi là người của gia đình”.Suốt những năm tháng sau đó anh không tham gia bóng đá,truyền thông, báo chí…và việc trở thành đại sứ thiện chí của FAO ( tổ chức nông lương của WTO) là lần hiếm hoi anh trở lại trên báo chí. Anh sinh ra ở thị trấn caldogno và trở về đây ở ẩn, chăm sóc bà xã Andreina Fabbi-Người vợ mà anh đã không ở bên khi cô sinh con . Cùng với đó là dành tình yêu cho 3 đứa con của mình. Anh ở ẩn như một tu sĩ và người dân Caldogno không thấy sự hiện diện của anh, cũng  không biết nhiều về anh. Họ chỉ biết anh sống cùng gia đình trong căn biệt thự của mình.

                         

Tình yêu lãng mạn của Baggio và Andreina Fappi
Baggio-người đàn ông của gia đình

           

Ở tuổi 20, Baggio đã vẽ cho mình một con đường bi-tráng  và cố giữ bước chân hành khất trên con đường bi-tráng ấy.Nhưng khi ở tuổi 50, Baggio  có lẽ đã chợt hiểu : Con đường lớn nhất nằm ở chính trái tim của mình.

 

Trần Long – Saostyle.vn