Vượt Nhật Bản cùng hàng chục quốc gia có nền khoa học phát triển khác, đội thi Crystal Palace (THPT Chuyên Vĩnh Phúc) đã xuất sắc giành giải Bạc cuộc thi Nuôi Tinh Thể Quốc tế 2016 (National Crystal Growing Competition). Thành tích này càng trở nên có ý nghĩa khi đây mới chỉ là năm thứ 2 Việt Nam góp mặt trong cuộc thi. Thế nhưng, nếu có gặp gỡ những cô cậu học trò “làm nên lịch sử” ấy, bạn có thể sẽ chẳng ngạc nhiên vì họ giỏi, và… quá đam mê!
Để có 3 phút lịch sử thì 3 giờ sáng vẫn phải chong đèn!
Nếu ai đã xem clip dự thi “Crystal Story”, hẳn sẽ rất ấn tượng với ý tưởng trình bày của nhóm: quá trình nuôi tinh thể được các bạn kể lại thành một câu chuyện vô cùng sáng tạo và đậm chất tuổi “teen” chỉ trong 2 phút 59 giây. Thế nhưng, đằng sau những giây phút ngắn ngủi để “ghi tên mình vào lịch sử” ấy, mỗi thành viên trong nhóm đã bỏ ra hơn cả một sự cố gắng thông thường.
“Nuôi tinh thể rất khó, chúng em đã làm hỏng rất nhiều lần” – Nguyễn Hà My (11A10) kể lại. Một tuần trước hạn cuối của cuộc thi, sản phẩm nhóm làm vẫn đang dang dở. Vậy là 4 thành viên đã quyết tâm ở lại trường làm xuyên trưa!
“Một giờ chiều chúng em mới về nhà ăn cơm, một rưỡi lại lên trường học tiếp. Tuần đó, hôm nào cũng 2, 3 giờ sáng mới đi ngủ”. Đến lúc dựng clip, My cũng chính là thành viên đã đọc đi đọc lại bài thuyết minh “đến gần trăm lần” để tiếng khớp được với hình. Áp lực và mệt mỏi khủng khiếp như thế, nhưng mối lo duy nhất của nhóm không phải là sức khỏe mà làm sao sản phẩm được hoàn thành đúng hạn để gửi đi dự thi.
Hoàng Văn Hiếu (11A2) kể lại một kỉ niệm “nhớ đời”: “hôm đó lên phòng thực hành như mọi ngày, chẳng biết thí nghiệm nào đã hút hồn đến độ em chẳng hề nghe thấy tiếng chuông báo ra về, ngoài trời đã tối mù tối mịt. Đóng cửa phòng thí nghiệm đi xuống thì cánh cửa tòa nhà đã bị khóa chặt. Em tự kỉ trong bóng tối 15 phút, rồi vô vọng gào thét tên chú Đắc, bác Thể, bác Cảnh (tên những người bảo vệ ở trường – PV). May thay có một bạn ở ký túc đi đổ rác ngang qua đó, không thì ở đó cả tối rồi”. Hiếu nhớ lại và gọi đó là kỉ niệm “vừa hài hước vừa đau thương”.
Niềm đam mê của các bạn trẻ còn được tiếp sức bởi cô giáo dạy Hóa Quỳnh Lan – người được rất nhiều thế hệ học sinh Chuyên Vĩnh Phúc gọi là “mẹ”. Cô cho biết khi cuộc thi mới phát động, cả trường có hơn 20 đội đăng ký tham gia. Nhưng khi bắt tay vào làm, thấy khó quá, các em dần dần bỏ cuộc. Những thành viên của Crystal Palace cũng từng có lúc nản lòng. Nhưng may mắn thay, cả nhóm được mẹ Lan luôn bên cạnh gần gũi, động viên và giúp đỡ. Trái ngọt cuối cùng là giải Bạc quốc tế xứng đáng được dành tặng cho tất cả những cố gắng của cô và trò.
Tiếp bước những giấc mơ Hóa học
Khi gửi sản phẩm dự thi, mặc dù đã nỗ lực hết sức mình, cả nhóm vẫn không ngờ có thể đạt giải cao như vậy. Lúc biết tin, My đã xúc động đến độ “không biết nên khóc hay cười”, Kim Anh phải hỏi lại cô cho chắc chắn, đến hai bạn nam trong nhóm cũng không tránh khỏi cảm xúc lâng lâng.
“Thế năm sau các em có tranh giải nữa không?”. “Đương nhiên rồi chị. Bọn em quyết tâm sẽ giành giải vàng” – My nhanh nhẹn đáp lời. Dường như đó không phải một dự định đặt ra cho vui, bởi các bạn đã bắt tay vào chinh phục “đỉnh núi mới” ngay từ hôm nay.
“Chúng em có xem lại tất cả những video đạt giải và không đạt giải để nhận ra sự khác nhau, rút ra kinh nghiệm cho chính bản thân để thay đổi theo chiều hướng tích cực hơn” – Kim Anh – “em út” của nhóm chững chạc nói.
Bên cạnh ước mơ chinh phục giải Vàng, mỗi thành viên vẫn ấp ủ cho mình một dự định riêng. Trung ít nói từ đầu cuộc trò chuyện, nhưng khi nhắc đến dự định cho tương lai vội vàng mở lời ngay: “Em sẽ vào Khoa Hóa – Đại Học Khoa học tự nhiên để tiếp tục ước mơ nghiên cứu hóa học”. My thì mơ ước trở thành sinh viên Đại Học Y Hà Nội, Kim Anh chọn Đại Học Dược làm mục tiêu của mình.
Chúng em chẳng ai muốn rời xa hóa học “ở những ngành như vậy, chúng em vừa được tiếp tục nghiên cứu và thực hành hoá học, vừa được làm công việc mà mình ưa thích”.
Trước khi kết thúc cuộc trò chuyện, My đề nghị: “Em muốn nhờ chị đăng lời cảm ơn của em tới mẹ Lan, thầy Tứ, cô Nguyệt Anh đã hướng dẫn, chỉ bảo chúng em không quản ngày đêm, giúp chúng em đạt được thành tích như vậy, bạn bè, người thân đã cổ vũ, động viên và hỗ trợ cả nhóm mỗi khi khó khăn. Cảm ơn cả số phận đã đưa em đến với team tuyệt vời này”
Nhưng trong thâm tâm, tôi nghĩ rằng, chẳng có gì là số phận, nếu những người trẻ kia không từng chong đèn đến 3 giờ sáng, vì một niềm đam mê đôi khi chẳng gọi rõ thành lời…
Hải Nguyễn – Saostyle.vn