Liệu chiến thắng trước Paris St Germain với sơ đồ chiến thuật 3-4-3 có phải là sự thăng hoa cuối cùng của Barcelona, sau chuỗi 4 trận thắng với những tỉ số của một séc tennis, đang là câu hỏi gây đau đầu với HLV Luis Enrique vào lúc này.
Những phân tích về chiến thuật cho thấy, 3-4-3 mang lại rất nhiều lợi thế cho Barcelona trong việc giải quyết điểm yếu ở vị trí hậu vệ cánh phải, đối phó với những đội bóng chơi lùi sâu, hoặc chơi kiểu pressing như Atletico Madrid, Paris St Germain hay Celta Vigo. Nếu các đối thủ chọn kiểu chơi như Atletico Madrid, dồn đội hình phòng ngự vào trung tâm, tạo thành khối cầu thủ ở 1/3 phần sân nhà, và để mở biên cho Barcelona, sự xuất hiện của Leo Messi và Iniesta ở khu vực giữa sân có ý nghĩa như những mũi tấn công ngụy trang.
Lúc này sự cơ động của Neymar bên cánh trái, và Rafinha bên cánh phải sẽ là hướng tấn công chủ lực của đội bóng xứ Catalunya, trong khi những tiền vệ như Busquets, Rakitic hay Sergi Roberto vừa có thể hỗ trợ phòng ngự, vừa hỗ trợ tấn công, cho các mũi nhọn ở phía trên. Sự linh hoạt trong cách di chuyển đội hình này đủ để Barcelona phá vỡ hệ thống phòng ngự nhiều lớp như trước Atletico Madrid hay Paris St Germain.
Trong khi đó, nếu các đối thủ chọn cách phòng ngự trên toàn mặt sân, theo kiểu một kèm một, đẩy đội hình pressing cao từ nửa sân giống như Celta Vigo, thì đó là sự tự sát không hơn không kém. Ở Camp Nou, HLV Eduardo Berizzo và các học trò lặp lại cách chơi đã đánh bại nhà đương kim vô địch ở Balaidos trong trận lượt đi, Barcelona đã nghiền nát họ nhờ sự tỏa sáng của Leo Messi, người đã chơi cực kì thoải mái ở sau vạch giữa sân, trong đó có một pha solo ngoạn mục từ khoảng cách gần 40 mét đến khung thành đối thủ, khi trước mặt anh chỉ là một Cabral thừa sức thiếu kinh nghiệm.
3-4-3 đã giải quyết rất nhiều bài toán cho HLV Luis Enrique trong chuỗi trận có thể được ví như một chặng Tourmalet vừa qua, nhưng để vận hành nó, đòi hỏi phải có một tập thể hoàn hảo về chất lượng và thể lực. Vì chơi với 3 hậu vệ, đòi hỏi sự tập trung cực lớn, khả năng đọc tình huống, bọc lót, hỗ trợ của mọi cầu thủ trên sân, mới giảm tải được sức ép lên các chốt chặn cuối cùng này.
Ở Riazor đêm vừa rồi, Neymar không thể ra sân vì chấn thương là một sự đổ gãy của 3-4-3. Tiền đạo người Brazil không chỉ là điểm mấu chốt để sơ đồ chiến thuật này phát huy hiệu quả, mà anh gần như chiếm 50% sức mạnh của nó, bất chấp tầm ảnh hưởng của Leo Messi và Luis Suarez ở trên sân. Không ai trong số những cái tên như Arda Turan, Andre Gomes, sau đó là Denis Suarez và đội trưởng Andres Iniesta có thể làm được thứ mà Neymar vẫn làm: Đó là phá nát chiến thuật của Deportivo từ bên cánh phải.
Một nhiệm vụ không chỉ cần có kĩ thuật, mà còn đòi hỏi tốc độ, sự sáng tạo, và phần nào đó là sự tinh quái như tiền đạo 25 tuổi này đã thể hiện trong các trận gặp Atletico Madrid hay Paris St Germain. Turan, Gomes, Suarez chơi quá chân phương trong những pha xuống biên, thiếu sự đột biến cần thiết, không tạo ra được mối liên kết với Alba, Leo Messi và Iniesta ở bên cánh này.
Nhưng vấn đề là khi 3-4-3 không Neymar thiếu hiệu quả, và Barcelona bị hành hạ vì thể lực sung mãn của đội chủ sân Riazor, HLV Luis Enrique vẫn không trở lại với cách chơi quen thuộc của Barcelona là 4-3-3, để tạo ra sự cân bằng, cũng như bù đắp được chất lượng tấn công đã bị giảm sút nhờ một hàng tiền vệ linh hoạt hơn. Và liệu thất bại này có đủ để khiến các đối thủ của họ tìm ra cách khắc chế 3-4-3 không cũng là bài toán khó với Luis Enrique?
Nguồn: Thethaovanhoa.vn