Vì dồn ép quá lâu, Sâm không thể chịu đựng được liền đến bên Nhàn khiến cô hoảng sợ. Sâm thừa nhận đã phải kiềm chế quá lâu khi ở bên cạnh một người con gái như Nhàn. Dù là vợ chồng nhưng Sâm và Nhàn chưa từng gần gũi. Sâm nảy sinh tình cảm nhưng với Nhàn, mối quan hệ này chỉ là ngụy trang để che mắt quân địch, dễ bề hoạt động cách mạng.
Đồng chí Sâm muốn hơn cả một cuộc hôn nhân giả dối, muốn được dành cả cuộc đời để che chở cho Nhàn. Nhưng trước tình cảm của Sâm, Nhàn vẫn lạnh lùng xác nhận tình thương cô dành cho anh chỉ là tình anh em, trái tim đã thuộc về người khác. Không muốn Nhàn khó xử, Sâm quyết định chuyển đi nơi khác sống.
Ở một diễn biến khác, khi thời cơ đã chín muồi, đồng chí Sâm đã dẫn đầu đoàn quân cách mạng tấn công dinh thự của chủ Nhất. Không may trong quá trình chiến đấu, Sâm bị trúng đạn từ quân địch. Dù ngã xuống nhưng đồng chí Sâm vẫn muốn đồng đội hãy chiến đấu tới cùng với bất cứ giá nào để nước nhà được độc lập.
Chiến thắng cuối cùng đã đến với đoàn quân cách mạng, trong đó có công không nhỏ của Hoa khi dùng mưu kế để giết tên chủ người Nhật. Chính Nhàn cũng bất ngờ khi biết Hoa cũng hoạt động cách mạng. Bên cạnh Sâm trong giây phút cuối cùng, Nhàn xin lỗi vì không thể nào đáp trả lại tình cảm của anh dù chỉ là một lần.
Cách mạng đã chiến thắng, việc của Nhàn là tìm Paul. Cô đi khắp ngõ ngách trong dinh với hy vọng tìm được người thương. Và trời không phụ lòng người khi Nhàn đã gặp được Paul và anh vẫn còn sống.
Paul được thả tự do, được về sống tại dinh thự nhưng đồn điền cao su sẽ được đặt dưới sự quản lý của hành chính và pháp luật Nhà nước Việt Nam, công nhân làm việc dưới quyền của Paul chứ không phải là nô lệ.
Mọi việc êm xuôi, Nhàn ra thăm mộ ông Vệ thì đã nhìn thấy Paul ở đó. Paul quỳ gối xin lỗi vì đã có những sai trong quá trình làm việc, đồng thời không biết ông Vệ có trong tổ chức cách mạng, sự ra đi của ông khiến anh đau khổ. Paul thừa nhận đã mắc quá nhiều sai lầm, đặc biệt là việc đối xử với cộng sản. Anh hiểu rằng nếu là Nhàn hay các anh em thợ thuyền thì sẽ đấu tranh cho sự công bằng mà thôi. Đồng thời Paul muốn Nhàn hiểu mình chưa bao giờ cố tính muốn giết ông Vệ và làm cho cô đau khổ.
Sau tất cả, Paul muốn tiếp tục sống hạnh phúc với Nhàn nhưng cô vẫn còn lấn cấn vì cho rằng tất cả đã đi vào dĩ vãng. Tuy nhiên Paul khẳng định mọi thứ chỉ mới bắt đầu, là sự khởi đầu tốt đẹp. Cả hai trao cho nhau nụ hôn nồng nàn chính thức hội ngộ sau bao thử thách.
Đám cưới giữa Paul và Nhàn diễn ra trong không khí rộn ràng cả đồn điền và thợ thuyền ai cũng vui lây. Paul hứa sẽ chăm sóc Nhàn cả đời, nắm tay người con gái mình yêu tiến vào lễ đường, trao lời hẹn thề trăm năm.
Sau hôn lễ, Paul muốn thay đổi tên gọi của cây cao su vì nó không còn là cây nước mắt nữa. Nhưng với Nhàn, nó vẫn là cây nước mắt, niềm vui và hạnh phúc tột cùng cũng khiến người ta rơi nước mắt. Cây cũng vậy, nó đã khóc trong quá khứ đau thương và vui mừng cho ngày hôm nay.