Những bức ảnh đẹp có thể gợi lên những kỉ niệm dịu dàng mà mong manh nhất! Nó đưa chân người trở về lại những ngày thật xa xưa, khi mà con người và cả cuộc sống còn nhẹ nhàng như chính những làn ký ức.
“Có đôi khi tôi mải mê tháng ngày
Tôi phung phí thời gian và tuổi trẻ
Rồi mỗi tháng ba nhói lòng hoa khế
Tôi tìm về nhặt hoa gạo hố vôi…”
Tháng Ba, khi những hạt nắng đã trở nên vàng hơn thì cũng là lúc ở mỗi làng quê, những bông hoa gạo bắt đầu nở. Thuở nhỏ, ai không một lần được nghe kể về “những con ma ngồi vắt vẻo trên những gốc đa và những cây hoa gạo”, sợ nhưng vẫn hồn nhiên vô tư chơi bên những gốc đa, gốc hoa gạo. Và, từ bao giờ, cây hoa gạo như là linh hồn của làng quê Bắc Bộ.
Hoa gạo khiến lòng người đi xa nhung nhớ, tháng ngày bôn ba nơi xứ người trong lòng luôn đong đầy nỗi nhớ hướng về đất mẹ, và, không thể thiếu nỗi nhớ hoa gạo.
Tháng Ba-mùa hoa gạo nở, có đàn trâu về tiếng sáo ngân nga. Quanh xóm làng, những đứa trẻ hát vang thâm trầm…
Hoa gạo còn có tên khác là hoa Mộc Miên. Mượn hình ảnh loài hoa mọc nơi miền biên giới, nhạc sĩ Huy Du đã sáng tác ca khúc “Hoa Mộc Miên”, ca ngợi mối tình hữu nghị Việt Trung, thịnh hành vào những năm 60 của thế kỉ trước.
“Mộc Miên hoa ơi!
Mỗi khi qua cầu biên giới, thấy hoa Mộc Miên nở, lòng những bối rối…”
Có ai mà không biết tới hoa gạo bên bờ sông, khi hoa bung nở như ngọn đuốc, trong làn sương khói mờ nhạt còn sót lại của mùa đông… người đó hẳn như thiếu mất một phần hồn quê, một phần gốc rễ….
Lữ Hạnh – Saostyle.vn
Ảnh: sưu tầm