Jermaine Defoe: Một tấm lòng giữa nhân gian

     Những bàn thắng của Defoe đang giúp Sunderland nuôi hy vọng trụ hạng, còn nghĩa cử của anh giúp duy trì niềm vui sống của một cậu bé đang vật lộn với căn bệnh hiểm nghèo.

Ở tuổi 34, Defoe bất ngờ được gọi lại đội tuyển Anh sau hơn 1.200 ngày, và thậm chí còn ghi bàn vào lưới Litva ở vòng loại World Cup 2018 tại thánh đường Wembley của bóng đá Anh. Nhưng phía sau câu chuyện nghề của anh còn có một câu chuyện đời, thật đẹp và nhân văn.

Người đầu tiên bước vào Wembley hôm đó không phải là thủ quân Joe Hart mà là Bradley Lowery, một cậu bé 5 tuổi đang vật lộn với căn bệnh ung thư hiếm gặp. Lowery cầm tay Defoe – thần tượng và bây giờ là bạn thân của cậu – bước vào sân trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt của các CĐV. Nước Anh đã dõi theo tình bạn của họ hơn nửa năm qua.

jermaine-defoe-mot-tam-long-giua-nhan-gian

Bradley theo chân thần tượng Jermain Defoe tiến vào sân Wembley cuối tuần trước. Ảnh: Twitter/JermainDefoe.

Tất cả khởi đầu từ trận đấu giữa Sunderland và Everton hồi tháng Chín. Bradley Lowery, một CĐV cuồng nhiệt của Sunderland, được chọn làm mascot của trận đấu ấy. Cậu bé mắc chứng bệnh hiếm gặp neuroblastoma (u nguyên bào thần kinh) và chỉ có một tâm nguyện là được làm mascot trong một trận đấu của Sunderland. CLB có biệt danh “Mèo đen” cho cậu bé toại nguyện.

Từ trên khán đài, những băng rôn cổ vũ tinh thần để cậu bé tiếp tục chống chọi với bệnh tật có thể thấy ở khắp nơi. “Mọi người ở cạnh con, Bradley”, một băng-rôn viết như thế. Phút thứ năm của trận đấu, toàn bộ các CĐV trên sân đều đứng dậy vỗ tay và hát vang: “Chỉ có một Bradley Lowery”.

Sau trận đấu ấy, cậu bé xúc động nói với tờ báo địa phương Sunderland Echo: “Con đã được gặp Jermain Defoe, thần tượng của con, và còn nghe mọi người hô vang tên con. Con rất hạnh phúc”.

Hình ảnh Lowery, với mái đầu lưa thưa tóc vì phản ứng phụ của hóa trị nhưng mặt vẫn ánh lên niềm vui thơ trẻ, đang chỉ cho Defoe cách… dứt điểm khi cùng đứng trong đường hầm, khiến nhiều người xúc động. Ba tháng sau đó, Defoe lại mời Lowery rời bệnh viện để đến sân bóng lần nữa, trong một trận đấu với Chelsea.

Defoe dẫn Lowery đến giới thiệu với Diego Costa. Cậu bé còn được thực hiện một quả phạt đền và ghi bàn vào lưới Asmir Begovic. “Pha ghi bàn” ấy đã được chọn là bàn thắng đẹp nhất tháng 12 tại nước Anh. Một vài ngày sau đó, tiền đạo của Watford là Troy Deeney đã nhờ Defoe gửi đến cậu bé một tấm thiệp Giáng sinh, đại diện cho toàn bộ đội bóng Watford.

Tháng Hai vừa qua, một bức ảnh được Defoe đăng tải lên mạng xã hội Twitter mau chóng được lan tỏa rất nhiều. Hôm ấy, vừa thấy Defoe và các cầu thủ Sunderland đến thăm, Lowery đã nhảy chồm lấy ôm rồi kéo thần tượng lên giường, đắp chăn lại và nhờ mẹ tắt đèn. Cậu bé rất mệt vì điều trị, nhưng vẫn đợi Defoe đến rồi mới yên tâm đi ngủ. Chân sút của Sunderland đã nhờ đồng đội về báo lại với HLV David Moyes là anh không thể dự trận đấu vào cuối tuần, vì muốn dành trọn thời gian cho cậu bé.

jermaine-defoe-mot-tam-long-giua-nhan-gian-1

Bradley ngủ ngon trong vòng tay của Defoe.

Defoe có một tấm hình khác, chụp cùng với Lowery, được dán ở cửa tủ trong phòng thay đồ. Anh bảo lần nào nhìn tấm ảnh ấy cũng muốn khóc: “Tôi đã bao lần muốn rớt nước mắt khi gặp Bradley, nhưng cậu bé còn nhỏ và mong manh quá, tôi đâu thể để cho cậu biết là mình đang xúc động. Tôi đã sống một cuộc đời quá may mắn, nên tôi thấy mình phải có trách nhiệm với cậu bé. Mỗi đêm tôi đều cầu nguyện trước khi ngủ, và Bradley hiện diện trong mọi lời cầu nguyện ấy.”

Có thể nói Defoe là thần tượng của Lowery, nhưng cậu bé lại chính là động lực lớn giúp anh thi đấu thật hay mùa này. Chỉ cần bốn bàn nữa, Defoe sẽ quân bình thành tích ghi bàn tốt nhất sự nghiệp ở Premier League mùa 2009-2010. Cách đây ba năm sự nghiệp của Defoe ngỡ đã bước qua bên kia sườn dốc sự nghiệp khi anh chuyển sang Mỹ dự MLS. Rồi đột ngột, anh trở lại Anh khoác áo Sunderland, và mùa này đang đạt phong độ như thời còn sung sức nhất.

Nhờ thành tích ghi bàn ấy mà Sunderland vẫn đang nuôi chút hy vọng mong manh để trụ hạng. Và những bàn thắng của Defoe cũng đồng thời mang đến niềm vui lớn cho CĐV đặc biệt Bradley Lowery. Ngày anh lên tuyển, Bradley hạnh phúc không thua gì Defoe. Bố mẹ cậu bé đã ghi lên tài khoản mạng xã hội Twitter của cậu: “Bradley sung sướng tột cùng khi biết người bạn thân nhất của cháu vừa trở lại đội tuyển”.

Và Defoe quyết định đẩy cảm xúc của cậu bé lên cao hơn nữa, khi mời Lowery làm mascot của đội tuyển trận đấu với Litva. Defoe cầm tay cậu bé bước vào sân trước khi tự mình ghi bàn mở tỷ số trong chiến thắng 2-0 của “Tam sư” hôm ấy.

“Một cầu thủ tuyệt vời, một con người nhân ái” là những gì mà các CĐV dùng để mô tả Defoe. Ngoài tình cảm đặc biệt với Lowery, anh còn xây một ngôi nhà dành cho những trẻ em bất hạnh ở St Lucia và có một Quỹ từ thiện mang tên mình.

Khi sự nghiệp của Defoe khép lại sau đây vài năm, người hâm mộ có thể sẽ không còn nhớ anh từng ghi bao nhiêu bàn, từng cùng Michael Carrick, Joe Cole, Frank Lampard, Rio Ferdinand tạo nên một thế hệ đầy hứa hẹn của West Ham. Nhưng một trong những điều đọng lại về anh sẽ là gương mặt đượm buồn cầm tay cậu bé 5 tuổi hồn nhiên bước vào Wembley. Tài năng là thiên phú, nhưng sự tử tế lại là một lựa chọn.

Và lựa chọn của Defoe sẽ khiến anh được nhớ mãi…

jermaine-defoe-mot-tam-long-giua-nhan-gian-2

Nguồn: Vn.Express