Huyền Trang Bất Hối – Thương lắm “Phận đàn bà”

       Vút qua năm tháng “Đêm trường dạ tối tăm mù mịt”, nhiều câu thơ Kiều đọng lại trong tâm hồn nhân gian bao ám ảnh: “Đau đớn thay phận đàn bà/ Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung”. Đàn bà – hai tiếng gợi lên trong lòng sự đau thương, chút bi cảm.

Đàn bà, sẽ có người tự hỏi sao mình lại là đàn bà, tại sao từ khi sinh ra đã phải gánh trên mình 4 chữ “Công, Dung, Ngôn, Hạnh”, tại sao bao giờ cũng nhận phần thiệt thòi hơn về mình? Đàn bà- là một nửa thế giới, là phái đẹp để yêu thương nhưng có bao nhiêu người trong một nửa to lớn ấy thật sự hạnh phúc? Liệu có phải số phận của con người được sung sướng hay đau khổ là do một thế lực huyền bí, thiêng liêng định đoạt. Ngày hôm nay, Sao Style đã có cuộc trò chuyện thú vị với một cây bút trẻ được nhiều bạn trẻ yêu mến – nữ nhà văn Huyền Trang Bất Hối để nghe chị chia sẻ những suy nghĩ về tình yêu, cuộc đời của người phụ nữ, về Phận đàn bà.

Huyền Trang Bất Hối vốn là một cái tên không xa lại gì với chị em phụ nữ trong cộng đồng mạng facebook

PV: Chào chị, lời đầu tiên, em xin cảm ơn chị vì đã nhận lời cuộc phỏng vấn này. Chị có thể cho độc giả Sao Style được biết lý do vì sao đang từ một người mẫu, một diễn viên chị lại lấn sân sang lĩnh vực văn học – hai lĩnh vực tưởng như không liên quan?

-“Văn, đối với tôi nó không phải là một lĩnh vực, hay nghề nghiệp để tôi có thể lấn sang, vì nó chưa từng nằm trong tiềm thức nỗ lực trở thành của tôi. Viết, đối với tôi là một sự tình cờ, là một cơ duyên tôi hoàn toàn chưa từng nghĩ đến, mình sẽ trở thành người viết.Tôi trải qua hơn hai năm học người mẫu, diễn viên tại Sài Gòn, cầm trên tay tấm bằng diễn viên, nhưng lại không theo nghề, vì nhiều lý do tôi không thể tiếp tục theo nghề, tôi lựa chọn dừng lại và trở về Hà Nội chuyển sang kinh doanh

Khi công việc kinh doanh của tôi không thể nói là thành công, nhưng có thể nói là đã ổn định, thì nào ngờ chỉ một lần nhớ lại quá khứ, viết ra câu chuyện cũ như thể đang trải lòng mình lại nhận được quá nhiều đồng cảm và yêu mếm của cộng đồng mạng, có lẽ cơ duyên viết từ đấy đã đến với tôi. Tôi kinh doanh, nhưng lại thích viết, viết giống như là tôi có thể đem con người thật của mình ra phơi bày một cách khéo léo mà không ai biết, đâu là tôi thật, đâu là tôi giả”

Ngoài công việc viết lách, Huyền Trang còn được biết đến với vai trò Nhà thiết kế thời trang

 

PV: “Kiếp này không oán, không hối” – Câu nói dường như đã gắn liền với tên tuổi của chị. Chị có nghĩ như vậy là quá tự tin khi nhiều người vẫn quan niệm, cuộc đời là một chuỗi dài những cảm xúc hối tiếc về quá khứ, nhất là về tuổi trẻ?

-“Tôi đã từng oán hận, nhưng chưa từng hối hận. Nhưng rồi sau nỗi oán hận, tôi đã chiêm nghiệm ra nhiều điều, rốt cuộc, những thứ tôi đã có ở ngày hôm nay, chẳng phải là do quá khứ đã mang đến hay sao. Không có quá khứ thì lấy đâu ra hiện tại? Hối tiếc, tôi chưa từng hối tiếc về một điều gì, quá khứ của tôi, có hạnh phúc, có đau khổ, nhưng thay vào đấy chính là tôi đã trưởng thành lên từ quá khứ

Hối tiếc, không khiến tôi khá hơn, nhưng thay vào hối tiếc là sự cảm kích, thì có lẽ tôi cảm thấy dễ chịu hơn. Hối hận hay nuối tiếc đều không thể giải quyết vấn đề khi mọi chuyện đã trôi qua, những thứ tuổi trẻ có thể làm đều đã làm, những điều có thể nỗ lực đều đã nỗ lực hết mình, còn gì để mà nuối tiếc hay ân hận nữa đâu. Tôi lấy tên bút danh là “Bất Hối” vì lẽ tôi muốn bản thân mình đến khi nhìn lại, đều không hối hận về bất kể một điều gì, tôi muốn sống để cả đời bất hối”

Trái tim phụ nữ tựa như một tảng băng, gặp sai người thì sẽ càng đóng chặt, gặp đúng người thì tự khắc tan ra”

PV: “Cốt cách phụ nữ” và “Phụ nữ vạn người mê” là hai cuốn sách được rất nhiều bạn trẻ yêu thích. Chị có nghĩ bản thân mình đang đi theo hướng là một nhà văn nữ quyền không?

-“Nói về hai cuốn sách của tôi, thì đúng là đấy là một điều bất ngờ to lớn, vì khi ra mắt cuốn sách đầu tiên, tôi không nghĩ nó lại trở thành môt cơn sốt lúc đấy, tôi đã mất ngủ suốt đêm khi gần đến ngày ra mắt sách, tôi sợ không ai mua sách của một cô gái chỉ viết online trên mạng, nhưng may mắn lại đến với tôi, cuốn sách đầu tay, rồi đến cuốn sách thứ hai đều được đón nhận nhiệt tình với số lượng in ấn lên đến vạn bản, đấy là điều tôi chưa từng nghĩ đến.

Còn tôi không nghĩ bản thân đang đi theo hướng là một nhà văn nữ quyền, tôi chỉ là thiên về phụ nữ nhiều hơn một chút, còn ở xã hội hiện nay bình đẳng giới, không có chuyện nữ quyền hay gì cả. Tôi chỉ là một người thích viết về đau khổ của đàn bà, và cái sai của cả đàn ông lẫn đàn bà. Tôi thích viết về mặt trái của hạnh phúc, tôi thích ngược, tôi thích viết về những gì mọi người đều cảm nhận rồi, đều trải qua rồi, nhưng lại không thể nói thành lời. Vì cuộc sống này chúng ta chỉ mải mê nói về hạnh phúc mà quên lãng đi nhiều điều phía sau. Tôi thích nói về mặt trái của hạnh phúc, chứ không phải là một người viết nữ quyền”

Vẻ đẹp hiện đại, cá tính của Huyền Trang Bất Hối

PV: Chị nghĩ sao về sự hy sinh của người phụ nữ Việt trong tình yêu và hôn nhân?

-“Có lẽ trước đây, phụ nữ gắn liền với hai chữ hi sinh và cam chịu, nên cứ là phụ nữ, thì đều khổ. Nhưng đến hiện nay, có lẽ phụ nữ đã bớt khổ hơn, vì họ đã học được cách vì bản thân và yêu bản thân nhiều hơn những thế hệ trước. Nhưng không có nghĩa là đã thoát khổ, sinh ra là phụ nữ đều không thể thoát được 3 chữ “Phận đàn bà”, nên cứ là phụ nữ, thì đều khổ, chỉ là ai khổ ít, ai khổ nhiều.

Nên thực ra, phụ nữ không phải cứ hi sinh nhiều là tốt, phụ nữ chết ở chỗ, cứ cho rằng chỉ cần bản thân hi sinh, cam chịu và vị tha thì đàn ông sẽ thấu hiểu, nhưng thực chất với người không muốn hiểu thì cho dù bản thân cho làm gì họ cũng đều không quan tâm, hi sinh của bản thân chỉ có tác dụng với người muốn nhìn thấy, còn hi sinh với người không tim, với người không muốn nhìn, thì chỉ là vô nghĩa.  Phụ nữ trước đây, hi sinh với họ có thể là vô điều kiện, nhưng ở hiện tại, hi sinh cũng phải có điều kiện, chính là họ phải hiểu và thay đổi vì mình”

Tác giả Trịnh Huyền Trang còn được nhiều người hâm mộ với vai trò người mẫu áo dài, diễn viên.

PV: Độc giả có thể tìm thấy bao nhiêu phần trăm là chị trong những câu chuyện chị viết? Chị từng viết “Trong hôn nhân, từ khi hạnh phúc đến khi kết thúc, nhất định một trong hai người phải chịu tổn thương, dù là đàn ông hay phụ nữ, nếu không một người thì phải là cả hai. Không có chuyện cả hai đều con nguyên vẹn khi kết thúc”, vì sao chị lại không tin vào sự viên mãn của tình yêu như vậy?

-“Có thể trong một số câu chuyện, độc giả có thể thấy hình ảnh của tôi trong đấy là 5/5 cũng có khi là 10/10 hoặc cũng có lúc chỉ 3/7.

Không phải tôi không tin vào sự viên mãn của tình yêu, mà là tôi không tin vào sự viên mãn toàn diện trong tình cảm. Ngọc còn có khuyết chứ đừng nói là tình cảm, viên mãn có, nhưng để có viên mãn chúng ta phải đánh đổi, phải hi sinh và phải nỗ lực bao nhiêu, thì còn tùy thuộc vào quãng đường tình cảm của cả hai người”

 

Nữ tác giả trẻ 9X có suy nghĩ già dặn của người từng trải

PV: Các cuốn sách của chị thường khuyên phụ nữ phải mạnh mẽ, kiên cường dùng ngay cả với nỗi đau của mình, vậy chị nghĩ sao về cái yếu mềm tồn tại như một thứ tất yếu trong người phụ nữ?

-“Phụ nữ mạnh mẽ, đều chỉ là vẻ bề ngoài, sinh ra là phụ nữ, đều không ai mạnh mẽ. Sự mạnh mẽ của phụ nữ là do quá trình tổn thương mà tích tụ thành vỏ bọc để bảo vệ bản thân mình. Phụ nữ, hoàn toàn không mạnh mẽ, chỉ là họ không cho phép bản thân yếu đuối, bởi đôi khi họ hiểu, yếu đuối thì họ biết dựa vào ai nếu họ chỉ có bản thân làm điểm tựa. Phụ nữ sẽ tự gỡ xuống vỏ bọc của bản thân khi gặp đúng người, chỉ cần phụ nữ gặp được đúng người họ tình nguyện tin tưởng, họ tự động tháo bỏ lớp mặt nạ kiên cường ngụy trang họ tạo nên để mà yếu đuối, để mà ỷ lại. Phụ nữ còn mạnh mẽ, chính là chưa gặp đúng người”

Cô được nhiều độc giả trẻ mến mộ

PV: Là một người phụ nữ hiện đại, thành đạt, chị nghĩ sao khi còn quá nhiều người phụ nữ đang đóng vai trò “cái bóng” của người đàn ông, và họ tự nguyện vì điều đó với lý do vì tình yêu?

-“Đừng lấy lý do “tình yêu” để che đi sự không có khả năng hay không đủ khả năng của bản thân mình. Trước đây phụ nữ hơn nhau là ở tấm chồng, nhưng ở hiện tại, đàn ông hơn nhau là ở người phụ nữ đi cùng. Phụ nữ sẽ mãi chỉ là cái bóng, khi họ chỉ đứng ở sau lưng người đàn ông ấy, và thứ họ thấy là gì, chỉ là bóng lưng của đối phương. Nhưng khi họ biết họ là ai, và muốn làm gì ở trong tình yêu này, khi họ dám bước ra khỏi khuôn khổ cũ, mà đứng bên cạnh người đàn ông của họ, làm người bạn đồng hành chứ không phải một cái bóng, họ sẽ có thể cùng nhìn thấy thứ người đàn ông ấy đang nhìn, và cùng thưởng thức khung cảnh ở phía trước chứ không phải chỉ thấy được bóng lưng tối tăm từ đằng sau. Thật ra mặt trời hay bóng tối, đều là do phụ nữ quyết định. Họ sẽ tự thay đổi, khi họ hiểu họ muốn là ai trong cuộc sống và trong mối tình này. Kết cục của một cái bóng, chính là khi trời đổ mưa, cái bóng không thể cùng tồn tại”

PV: Chị nghĩ thế nào về tình trạng ngày càng có nhiều người phụ nữ lựa chọn làm mẹ đơn thân.

-“Tôi cảm phục họ, khi lựa chọn làm mẹ đơn thân, thì bản thân họ cần bao nhiêu là kiên cường và quyết đoán, hôn nhân tan vỡ hay tình yêu lỡ dở để dẫn đến việc làm mẹ đơn thân, có nhiều người lựa chọn từ bỏ, nhưng họ lại lựa chọn bước tiếp, nên tôi dành nhiều tình cảm cho những người phụ nữ làm mẹ đơn thân, cảm phục họ vô cùng, vì sóng gió cuộc đời này biết bao nhiêu, có người đàn ông bên cạnh chưa chắc đã chống đỡ hết, nói gì đến chỉ một thân một mình”

PV: Cốt cách phụ nữ – theo chị là như thế nào và nên như thế là hợp lý trong thế kỉ thứ 21?

-“Thật ra thì mỗi định lý hay nhận định của mỗi người về một vấn đề đều khác nhau, còn với tôi, cốt cách phụ nữ ở hiện tại, thì chính là cách sống. Sống sao để người đời không cười, yêu sao để bản thân không lụy. Yêu có chừng, dừng đúng lúc. Sống chuẩn mực, không ân hận. Cốt cách của mỗi người đều chính là dựa trên cách ứng xử của mỗi người mà ra, cốt cách của một người, không phải cứ sinh ra là có, mà phải nhờ quá trình thời gian tu dưỡng mà thành”

PV: Để kết thúc bài viết này, tôi xin trích một vài dòng của chị Huyền Trang Bất Hối, cảm ơn về những gì chị đã chia sẻ, mong chị và nhiều bạn đọc khác có thể tìm được cho mình một hạnh phúc dù là giản dị, sống như những đóa hướng dương, nhằm phía mặt trời mà đi tới: “Phụ nữ có cốt cách là luôn như hoa trên đỉnh núi, dù có nắng gắt giá sương, dù có lúc cô đơn nơi vách đá, dù mọc lên giữa gian khó như cằn sỏi, dù những khi chỉ một mình ngắm trăng treo. Cũng luôn nhớ mình là phụ nữ: Đẹp như trên núi – kiêu hãnh nở một đóa hoa” (Cốt cách phụ nữ)

Nhật Hạ – Saostyle.vn