Nổi tiếng với những tiểu thuyết, truyện ngắn mang nhiều trăn trở, suy ngẫm về cuộc đời, tình yêu và sự mất mát, có thể nói Haruki Murakami là nhà văn của những tâm hồn cô đơn. Như một minh chứng cho điều ấy, những trích dẫn từ các tác phẩm của ông luôn giúp người đọc thấy được chân lý về tình yêu, suy ngẫm cũng như tìm thấy cảm hứng về cuộc sống này.
- Mọi thứ bạn tìm kiếm sẽ đến vào lúc bạn không ngờ tới_Trích “Kafka bên bờ biển”
- Cuộc đời không như dòng nước. Sự vật hiện tượng trong cuộc sống chưa chắc đã chảy xuống theo con đường ngắn nhất_Trích “1Q84”
- Sự thật không hẳn là chân lý, những chân lý cũng không phải lúc nào cũng có thật_Trích “Biên niên ký chim vặn dây cót”
- Sự thật thỉnh thoảng vẫn nhắc nhở tôi về một thế giới bị chôn vùi dưới cát. Khi thời gian trôi đi, phủ lớp cát trở nên dày thêm và thỉnh thoảng nó bị thổi bay để rồi hiện lên những gì chôn cất bên dưới_Trích “Tsukuru Tazaki không màu và những năm tháng hành hương”
- Hai con người có thể ngủ cùng một giường, nhưng khi nhắm mắt, họ lại cô đơn_Trích “Xứ sở diệu kỳ tàn bạo và chốn tận cùng thế giới”
- Cậu có thể giấu đi những ký ức nhưng chẳng thể xóa nổi lịch sử đã tạo ra nó đâu_Trích “Tsukuru Tazaki không màu và những năm tháng hành hương”
- Cái gì mua được bằng tiền thì phải bỏ tiền mua, đừng đắn đo hơn thiệt. Hãy để dành tâm lực cho những cái mà tiền không mua được_Trích “Biên niên ký chim vặn dây cót”
- Thỉnh thoảng tôi vẫn thấy cô đơn đến nhói lòng. Ngay cả nước tôi uống, không khí tôi thở dường như cũng tua tủa những chiếc kim dài, bén ngót. Những trang sách trên tay tôi lấp lánh kim loại đầy đe dọa như những lưỡi dao lam. Lúc 4 giờ sáng, chung quanh lặng tờ đến độ tôi như nghe thấy tiếng nỗi cô đơn đâm rễ vào thân tôi mỗi lúc một sâu_Trích “Biên niên ký chim vặn dây cót”
- Tôi vẫn luôn thèm được yêu. Dù chỉ một lần thôi. Tôi muốn biết được yêu đầy phần mình nó ra sao, đầy đến mức không thể chịu được nữa ấy. Chỉ một lần thôi_Trích “Rừng Na Uy”
- Không có gì sai cả. Băng thì luôn lạnh giá, hoa hồng luôn đỏ và tôi đang yêu. Tình yêu này dẫn lối tôi đến nơi nào đó. Lúc này nó chế ngự tôi. Tôi chẳng có sự lựa chọn. Có thể nó sẽ khá ổn nếu đó là một nơi đặc biệt, một nơi mà tôi chưa từng nhìn thấy_Trích “Người tình Sputnik”
- Vì sao mọi người cứ phải cô đơn như thế này ? Hàng triệu con người trên thế giới này, tất cả đều đang mong mỏi khát khao, đang tìm kiếm những người khác để thỏa mãn mình nhưng lại tự họ cô lập họ. Vì sao ? Có phải Trái Đất sinh ra chỉ để nuôi dưỡng sự cô đơn của con người ?_ Trích “Người tình Sputnik”
- Tớ không cần biết cậu sẽ làm gì tớ, nhưng tớ không muốn cậu làm tớ phải đau khổ. Tớ đã đủ đau khổ ở đời này rồi. Quá đủ rồi. Bây giờ tớ muốn hạnh phúc_Trích “Rừng Na Uy”
- Cô độc một mình cũng chẳng sao, chỉ cần thật lòng yêu một người, cuộc đời sẽ được cứu rỗi. Dẫu rằng ta không được sánh đôi bên người ấy_ Trích “1Q84”
- “Bất kì ai mới yêu đều kiếm tìm những mảnh ghép thiếu sót của họ. Vậy nên bất kì ai đang yêu cũng đau khổ khi nghĩ về người tình của họ. Nó giống như quay trở lại bên trong một căn phòng mà bạn có những kỉ niệm yêu thích, nơi mà bạn chưa hề nhìn lại từ lâu.” _Trích “Kafka bên bờ biển”
- Dĩ nhiên là thật đau khổ khi ta có thể không bao giờ yêu nhau bằng một cách bình thường. Chúng ta đã có thể xa hơn hạnh phúc nếu chúng ta làm điều đó. Nhưng nó lại giống như những đợt thủy triều, sự thay đổi của mùa màng – điều gì đó bất biến, một định mệnh không thể thay đổi mà ta không thể thay thế được. Dù ta có khéo léo che đậy đến đâu, tình bạn tuyệt vời của chúng ta cũng sẽ chẳng thể kéo dài. Chúng ta đã bị bó buộc tới một cái kết thảm khốc. Điều đó rõ ràng thật đau đớn_Trích “Người tình Sputnik”
Thùy Dương – Saostyle.vn